CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Nữ nhân của Thị Trưởng


Phan_42 end

Tiêu Ý Hàn nhìn vào gương nhíu mày, không nói gì. Viên Hiểu Dật cũng đi tới vẻ mặt trêu tức, nói:”nàng đường đường là đại thị trưởng, muốn có tiền thì không phải nhấc môi nói một cái là được sao.”

“Đây là quy tắc ngầm, xã hội bây giờ thật đúng là khó làm người chính nghĩa.” Trương Trí cũng mở miệng nói.

Tiêu Ý Hàn không thay đổi biểu lộ, liếc nhìn mấy người bọn họ một cái, cũng không thèm nói chuyện.

“Ta nói rồi, Hàn, ngươi nghe lời ta đổi bộ âu phục, đừng mặc cái có chích eo này được không?” Viên Hiểu Dật cau mày nói với Tiêu Ý Hàn.

“Chích eo thì làm sao? Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta mặc âu phục cưới kiểu nam.”

“Nhưng mà tìm bộ âu phục nam kiểu cưỡi ngựa, xứng với váy cưới của Ninh Ninh mới đẹp nha.”

Tiêu Ý Hàn quay đầu khinh bỉ liếc Viên Hiểu Dật một cái, nói:” Ta là phụ nữ mắc gì phải mặc âu phục nam, ngươi thích thì đợi đến lúc ngươi kết hôn, tự mình muốn mặc gì thì mặc.”

Viên Hiểu Dật bị nghẹn lời, nàng bĩu môi không nói tiếp, ngồi chờ một bên.

Làm xong tóc, mấy người trở về khách sạn Tô Ninh, dẫn cả nhà ra ngoài ăn tối. Tiểu Iran đặc biệt hưng phấn, thằng bé ngồi cạnh bà nội vui vẻ kể lại chuyến đi chơi hôm nay.

“Bà nội, mẹ cùng dì Ninh Ninh kết hôn, con liền có hai người mẹ phải không?” Iran đột nhiên hỏi ra một câu như vậy.

Trên bàn, mọi người nghe Iran nói nhất thời đơ ra, ai cũng nhìn nhau mà không ai lên tiếng trả lời.

Tiêu Ý Hàn cũng nhíu mày, gần đây nhiều việc cần làm, nàng gần như xem nhẹ thằng nhỏ này, không có dành thời gian ngồi giải thích rõ ràng cho nó nghe.

“Bà không phải đã nói cho con sao? Về sau Iran sẽ có hai người mẹ, con có cao hứng hay không?” Bà nội cũng không hề kinh ngạc, xoa đầu Iran, yêu thương nói.

Iran suy nghĩ nói ra:” có thêm một người mẹ, một người bà, một…một…” Nó vừa nói vừa nhìn Tô ba ba không biết xưng hô thế nào.

Mọi người thấy Iran bộ dạng đáng yêu, không khỏi nở nụ cười.  Tiêu Ý Hàn nhìn thấy Tô ba ba cười tươi, hắn nói với Iran:” về sau kêu ông ngoại, có nhớ không?”

Tiểu Iran cái hiểu cái không gật đầu, bà nội gắp ít thức ăn cho nó, mọi người đều vui vẻ dùng bữa.

8 giờ tối, bận rộn một ngày, ai cũng đều mệt mỏi, chuẩn bị trở về nghỉ ngơi.

Hai người chia ly, Tiêu Ý Hàn dắt tay Tô Ninh. Nàng cố ý bước chậm lại, nhìn Tô Ninh nhẹ nói:”buổi tối về ngủ một giấc thật ngon, mai là ngày quan trọng nhất trong cuộc đời chúng ta, dưỡng tinh thần cho thật tốt.”

Tô Ninh nghiêng đầu dịu dàng nhìn thị trưởng, nhẹ gật đầu:”chị cũng vậy, trước khi ngủ phải nhớ đến em đó.” Nói xong cô còn mím môi cười cười.

Tiêu Ý Hàn cũng cười, nàng làm động tác gọi điện thoại nói:” tôi sẽ gọi cho em.”

“Không được” Tô Ninh nhíu mày, nghiêm túc nói:” chúng ta đang ở nước ngoài, không cần lãng phí tiền điện thoại.”

Tiêu Ý Hàn nở nụ cười, buông tay Tô Ninh ra đi tính tiền, trong lòng nghĩ, cô bé này không biết trong khách sạn có điện thoại bàn sao?

Sáng sớm hôm sau, đoàn xe hoa sang trọng đúng giờ đậu trước khách sạn , Tiêu Ý Hàn một thân âu phục màu trắng, nàng vốn đã có khí chất bất phàm bây giờ lại có thêm chút anh khí.

Nàng ngồi vào xe có trang trí hoa hồng, xe dẫn đầu cả đoàn chậm rãi lái đến nơi ở của Tô Ninh. Dọc đường đi, mọi người không ngừng trầm trồ chú ý không phải vì những chiếc siêu xe mà là vì trên xe có dán tranh thư, trên mặt đều là tiếng Trung Quốc: Trăm năm hảo hợp.

Tiêu Ý Hàn xuống xe, bạn bè vây quanh, nàng đi vào thang máy, lên phòng Tô Ninh.

Nàng nâng tay gõ vài cái lên cửa, xoay tay nắm cửa, cửa phòng lại không hề nhúc nhích.

Trong hành lang chật chội có không ít người, Tiêu Ý Hàn nhìn sang Cristina lại gõ thêm vài cái lên cửa, miệng hô lên:”Ninh Ninh, mở cửa!”

Trong phòng có tiếng động, lát sau cửa phòng mở ra, cái đầu nhỏ của Iran ló ra, nó vươn tay nói với Tiêu Ý Hàn:” Mẹ ơi, muốn gặp dì Ninh Ninh, trước hết phải đ

ưa bao lì xì.”

Tiêu Ý Hàn sửng sốt, lập tức nở nụ cười, nàng lấy trong người ra một bao màu đỏ đặt vào tay Iran.

Iran mặt mày hớn hở cầm bao lì xì, bàn tay nhỏ nắm chặt cửa như sợ mẹ sẽ tiến vào, nó khẽ hé bao lì xì ra xem, híp mắt cười với Tiêu Ý Hàn, rồi nhanh chóng đóng cửa lại.

Tiêu Ý Hàn lại sửng sốt đây là có chuyện gì a?

“Ha ha, đây là tập tục. Lúc ta kết hôn, mấy đứa nhỏ trong nhà cũng tranh nhau ra cửa đòi lì xì của Trương Trí.” Cristina cười nhìn Tiêu Ý Hàn đang tỏ vẻ không biết chuyện gì.

Tiêu Ý Hàn vừa định nói chuyện, cửa liền mở, bà nội tươi cười đứng trước cửa, lão bà hiển nhiên cũng trang điểm một chút, có thêm lớp phấn hồng, bà nhìn có vẻ tươi trẻ hơn nhiều.

“Bà Tô”. Tiêu Ý Hàn chào hỏi bà nội rồi nhấc chân muốn bước vào cửa.

Bà nội kéo Iran đứng qua một bên, cười cười nhìn Tiêu Ý Hàn đi vào.

Tiêu Ý Hàn đi thẳng đến phòng ngủ, mở cửa ra liền thấy Tô Ninh mặc áo cưới đang ngồi ở trên giường. Trong phòng thật im lặng, Tiêu Ý Hàn đứng trước cửa nhìn cô dâu xinh đẹp của mình mà ngây ngẩn cả người.

” đừng sững sờ ở đó, mau vào đi, đừng làm trễ thời gian.” Cristina đi theo sau thấy Tiêu Ý Hàn bất động, nàng nhẹ huých vào người Tiêu Ý Hàn.

Tiêu Ý Hàn lấy lại tinh thần, xấu hổ mỉm cười, nàng thâm tình nhìn Tô Ninh chậm rãi đi đến trước giường. Tô Ninh mỉm cười nhìn thị trưởng một chút rồi chuyển ánh mắt sang chỗ khác, mặc dù ở cùng nhau lâu vậy rồi nhưng cô vẫn có hơi ngượng ngùng.

Tiêu Ý Hàn ngồi bên cạnh Tô Ninh, phối hợp chụp cùng nhau một tấm hình rồi đứng dậy lấy ra đôi giày cao gót mới, cẩn thận mang vào chân Tô Ninh. Tô Ninh cố gắng để không đỏ mặt, cô nhìn bạn bè người thân quanh phòng, nhìn thấy ánh mắt chúc phúc của mọi người, cô cúi đầu hạnh phúc nhìn thị trưởng đại nhân.

“Hàn, ngươi có cõng cô vợ nhỏ xuống lầu không?” Viên Hiểu Dật thấy Tiêu Ý Hàn lại có thể săn sóc tỉ mỉ cho người khác như thế nên cười xấu xa hỏi.

Tiêu Ý Hàn mang xong giày, chỉnh lại vạt váy cưới cho Tô Ninh, đứng lên liếc sang Viên Hiểu Dật rồi hỏi bà nội:” có cần cõng xuống lầu không bà?” Vừa nói nàng còn thật sự cúi lưng chuẩn bị cõng Tô Ninh.

Tô Ninh thấy thị trưởng đại nhân nghe lời như thế, cô vội nâng váy cưới, đứng lên nói:” Không cần cõng, chúng ta cùng nhau đi là được.”

Bà nội thấy bộ dáng cháu gái đầy đau lòng, mỉm cười nói:” đó là tập tục đời trước, chúng ta không chú trọng chuyện đó đâu.”

Nghe bà nội nói, Tiêu Ý Hàn mới đứng thẳng dậy. Tô Ninh xoay người nàng sang đối mặt với cô, giúp nàng chỉnh sửa lại âu phục.

Không trì hoãn quá lâu, mọi người vây quanh đôi uyên ương lên xe, đoàn xe dạo quanh đường phố, cuối cùng đến đại giáo đường.

Phía trước đại giáo đường được trải thảm đỏ thật dài rải đầy cánh hoa hồng, hai bên treo đầy các lẵng hoa tươi, bạn bè thân thích ngồi dưới đài, theo nhạc dạo hôn lễ vang lên, Tô Ninh mặc áo cưới trắng tinh khôi khoác tay Tiêu Ý Hàn một thân âu phục trắng cùng đi tới lễ đài.

——— ——————-

Chỉ là thắc mắc nhỏ của mình, không biết sao tác giả lại chọn Phần Lan, vì theo mình biết Phần Lan có thông qua luật công nhận việc chung sống và quyền lợi của người đồng tính nhưng không cho phép kết hôn (2002), mới đây (6/2014) Phần Lan còn nói không với hôn nhân đồng giới mà…

Ngoại truyện 2

Hôm nay thời tiết ở Phần Lan đặc biệt sáng sủa, bầu trời bao la xanh thẳm, giáo đường hôn lễ rất là náo nhiệt. Bởi vì là hôn lễ của người ngoại quốc, lại còn là của cặp đôi đồng tính đến từ châu Á, cho nên rất nhiều dân bản xứ cảm thấy hiếu kỳ, họ đi ngang qua đều vây đến xem, không khí hôn lễ càng thêm vui vẻ.

Tiêu Ý Hàn vừa bước lên thảm đỏ, khoé môi liền mỉm cười, tuy rằng nhà họ Tiêu trừ Iran thì không còn ai tham dự, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tâm tình tốt đẹp của Tiêu Ý Hàn. Lúc đầu ước nguyện tổ chức hôn lễ vốn chỉ là chuyện giữa nàng và Tô Ninh, nàng cũng không để ý người khác như thế nào.

Bên tai vang lên tiếng mục sư chủ hôn, Tiêu Ý Hàn mặc một bộ âu phục trắng có chích eo được thiết kế riêng đối mặt với Tô Ninh mặc váy cưới trắng tinh trên mặt tràn đầy thanh xuân tươi cười. Hai người nhìn nhau đầy yêu thương, tay nắm tay trao nhau nhẫn cưới. Lúc hai người ôm hôn nhau, ngoài bạn bè người thân nhiệt liệt hoan hô chúc mừng, người qua đường cũng vỗ tay huýt sáo.

Tiêu Ý Hàn khẽ hôn lên môi Tô Ninh, ôm chặt Tô Ninh, thời khắc này tâm hai người quá mức hạnh phúc, ôm thật lâu không muốn tách rời.

Kết thúc buổi lễ, Tiêu Ý Hàn phân phó nhân viên phục vụ mang thêm thức ăn chiêu đãi khách địa phương, thay xong âu phục, nàng dẫn theo Tô Ninh xuyên qua đám người, tuy mệt nhưng lại như trước không biết mệt mỏi nghe mọi người chân thành chúc phúc, trên mặt tươi cười càng nhiều hơn.

Thẳng đến buổi chiều, khách mới lục tục tan hết. Tiêu Ý Hàn nhìn Tô Ninh, thể lực của nàng chống đỡ hết nổi, nàng kêu Viên Hiểu Dật tiếp đãi mấy người còn lại, rồi cùng người thân trở về khách sạn.

Trong phòng tân hôn Tô Ninh hơi mệt nên nằm trên giường, cô híp mắt thấy thị trưởng đang cẩn thận sửa sang lại trang phục cưới của hai người, nhịn không được đau lòng nói:” không cần gấp, nhanh nằm nghỉ ngơi một chút, cả ngày đều mệt mỏi rồi.”

” lập tức xong rồi, tôi muốn đem trang phục treo lên thật cẩn thận, đây là kỉ niệm rất có ý nghĩa với chúng ta” Tiêu Ý Hàn vừa tiếp tục vừa nói với Tô Ninh.

Tô Ninh mỉm cười hạnh phúc xoay người, cô thả lỏng thân thể nhắm hai mắt lại, nghe tiếng động bên người một chút liền ngủ mất.

Tiêu Ý Hàn thu dọn xong quần áo, nhìn Tô Ninh đang ngủ say, trên mặt nàng tràn đầy hạnh phúc. Trải qua nhiều chuyện như vậy, qua ngày quan trọng hôm nay, rốt cuộc nàng đã có thể như ý nguyện, cùng Tô Ninh trọn đời bên nhau.

Nhân lúc Tô Ninh ngủ, Tiêu Ý Hàn đi qua phòng Cristina bên cạnh. Gõ cửa đi vào, trong phòng có rất nhiều người đang ngồi. Nhìn thấy Tiêu Ý Hàn đi vào, bọn họ ngừng nói nhìn nhau khó hiểu.

Tiêu Ý Hàn quét mắt qua mọi người, rồi hồ nghi xoay người nhìn Cristina.

Cristina mím môi cười cười cũng không nói gì, đi đến ngồi cạnh Trương Trí.

” sao ngươi không ở cùng cô vợ mới, chạy đến chúng ta làm gì?” Viên Hiểu Dật lên tiếng, nàng ngồi trên sopha, vắt chéo chân, có chút giả vờ ghét bỏ nhìn Tiêu Ý Hàn.

Tiêu Ý Hàn nheo mắt nói:” các ngươi như thế nào đều tụ ở đây? Có phải bí mật mưu đồ chuyện gì xấu hay không?” Nàng đi đến sopha ngồi xuống cạnh Viên Hiểu Dật.

“Các nàng tính phá động phòng..” Lam nói ra, khi nói nàng còn tỏ ra rất nghiêm trang.

“Phá động phòng?” Tiêu Ý Hàn có chút giật mình, nàng trừng mắt lạnh giọng hỏi:”đêm động phòng của ta các ngươi cũng dám phá sao?”

Mọi người cười hắc hắc không nói chuyện. Cristina cong khoé miệng, trong lòng nghĩ đêm động phòng năm trước của mình, Tiêu Ý Hàn thật sự là không có đến phá.

Thừa dịp mọi người đều ở đây, Tiêu Ý Hàn tuyên bố qua đêm nay nàng sẽ mang Tô Ninh đi hưởng tuần trăng mật. Ngoài người nhà Tô Ninh, còn có vài người chưa ra nước ngoài bao giờ, đặc biệt là quốc gia xinh đẹp như Phần Lan, còn chơi có chút chưa tận hứng. Mọi người thương lượng tính ở thêm vài ngày, nghe Tiêu Ý Hàn thản nhiên cười nói ra như vậy, đây là ý của Tiêu Ý Hàn, có mấy người bạn ở đây, nàng cũng không sợ Tô ba ba, bà nội, Iran không có người dẫn đi chơi.

Ra khỏi phòng Cristina, Tiêu Ý Hàn đi qua phòng Iran. Iran ở chung phòng với bà nội và Tô ba ba, hơn một năm ở chung, Iran còn muốn gắn bó thân thiết với nhà Tô Ninh hơn là nhà ba mẹ của nàng.

Tô Khải Hồng mở cửa, Tiêu Ý Hàn đi vào liền nghe thấy giọng Iran non nớt truyền ra:” bà ơi, mẹ với dì Ninh Ninh kết hôn có phải cũng giống như khi mẹ kết hôn với ba ba? Con thấy hai người rất là thân mật..”

Nghe Iran nói, Tiêu Ý Hàn nhíu mày bước vào, lúc trước nàng cũng do dự thật lâu mới cho Iran đi đến Phần Lan, vì nàng nghĩ sau khi kết hôn Iran sẽ đến sống cùng cũng không nên gạt thằng bé. Tiêu Ý Hàn đột nhiên có chút nóng vội, do bình thường bận rộn công tác, Iran lại hay ở nhà Tô Ninh, nên nàng cũng không lo lắng giải thích rõ với con trai.

Iran thấy mẹ đi vào, nó biết mẹ không thích mình hỏi về chuyện người lớn, vội lấy tay chặn miệng, hơi lo sợ nhìn Tiêu Ý Hàn.

“Tiểu Hàn, đến đây , bận rộn cả ngày cũng mệt mỏi rồi” bà nội xoa đầu Iran, bà ngồi qua một bên để Tiêu Ý Hàn ngồi xuống.

“Con còn nhỏ sao hỏi nhiều vấn đề như vậy, đợi về nước, mẹ sẽ giải thích với con, mấy ngày nay ngoan ngoãn nghe lời bà, có biết không ?” Tiêu Ý Hàn gật đầu chào bà nội, rồi ngồi xuống nói với Iran.

“Dạ, con biết rồi.” Iran thè lưỡi liền chạy ra ngoài chơi với Tô ba ba.

“Cũng là tại con, trước khi đi không nói rõ ràng với thằng bé, con nít bây giờ cũng thật là khôn lanh, biết nhiều chuyện còn hơn người lớn.” Tiêu Ý Hàn thấy Iran đi ra ngoài, nàng cau mày nói với bà nội.

Bà nội cười cười yêu thương nhìn nàng nói:” việc này ngươi không cần bận tâm, bà sẽ xử lý tốt, sẽ không để thằng bé bị ảnh hưởng gì xấu.”

Tiêu Ý Hàn gật đầu nói:”lần đầu tiên bà đến Phần Lan, con có kêu người dẫn mọi người ra ngoài dạo chơi, con với Ninh Ninh vài ngày nữa phải trở về đi làm, nên con muốn dẫn Ninh Ninh đi du lịch”

Bà nội cũng gật đầu nói:”hai người trẻ tuổi các ngươi đi chơi đi, không cần lo cho chúng ta, Iran vừa vào tiểu học cũng không thể nghỉ học nhiều quá, ở thêm 1-2 ngày chúng ta cũng trở về, ở trong khách sạn hoài bà cũng thấy không quen.”

Tiêu Ý Hàn đứng lên, đưa ra bao lì xì đỏ đã sớm chuẩn bị, nàng nói:”có chút tiền bà cầm lấy, biết bà không dùng được thẻ ngân hàng, nên con chuẩn bị chút tiền mặt cho bà, muốn mua gì cứ mua, không cần nói với con.” Dứt lời, nàng còn mỉm cười.

Bà nội tiếp nhận bao lì xì, nghĩ nghĩ một chút rồi bỏ vào trong túi áo, tuy bà không muốn Tiêu Ý Hàn dùng phương thức như vậy để biểu đạt tình cảm , nhưng bà cũng không muốn phản đối Tiêu Ý Hàn, bởi vì hôm nay nàng đã chính thức trở thành người nhà của Tô gia.

Ra khỏi phòng bà nội, xử lý tốt hết thảy mọi chuyện, Tiêu Ý Hàn có chút nóng vội trở về phòng mình, đẩy cửa ra không thấy có động tĩnh gì, đi vào phòng ngủ thấy cô vợ nhỏ vẫn còn ngủ say như trước.

Tiêu Ý Hàn đi vào phòng tắm thoải mái tắm rửa, rồi lên giường kéo Tô Ninh ôm vào lòng, bất tri bất giác cũng ngủ thật an ổn.

Có lẽ thật sự quá mệt mỏi, hai người ngủ thẳng đến 8 giờ tối mới tỉnh dậy.

Tiêu Ý Hàn điện thoại kêu thức ăn, lúc Tô Ninh ra khỏi phòng tắm, thì thức ăn đã được dọn lên bàn ngoài ban công, cô vui vẻ rúc vào người thị trưởng nói:” Hàn, em cảm giác rất hạnh phúc…”

Tiêu Ý Hàn nhìn Tô Ninh mang vẻ mặt thoả mãn, nhẹ cười không nói gì.

Sau khi ăn xong, hai người thay quần áo tay trong tay ra ngoài tản bộ, ban đêm trời có chút lạnh gió thổi tới trên người cũng rất thoải mái, Tô Ninh nhìn bàn tay đang nắm tay mình, cô dựa đầu vào vai thị trưởng cùng nhau bước đi.

“Chỉ tiếc Na Na và Dịch Dương không thể đến đây dự hôn lễ của chúng ta.” Tô Ninh xa xăm nói.

“Các nàng đang là thời gian tốt nghiệp quan trọng, cũng là tôi sơ sẩy không chuẩn bị trước visa cho hai nàng.” Tiêu Ý Hàn nhẹ giọng nói.

Tiêu Ý Hàn cảm giác Tô Ninh có hơi rầu rĩ nên nói tiếp:” trở về nước, tôi sẽ làm một yến tiệc nhỏ ở khách sạn Giang Chi Vịnh, nơi chúng ta lần đầu gặp nhau, đến lúc đó em mời các bạn của em đến.”

Tô Ninh ngẩng đầu nhìn Tiêu Ý Hàn một hồi, vui vẻ nở nụ cười, dùng sức gật đầu.

Hai người nắm tay nhau ngồi trên thềm đá bên hồ, dựa đầu vào nhau không ai nói chuyện, gió đêm thổi làm tóc hai người nhẹ bay, quấn quanh cùng nhau. Hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía du thuyền sáng rực trên hồ, đêm yên lặng khiến cho lòng người cũng yên tĩnh, tinh tế thưởng thức phát giác mọi thứ thật quá mức tốt đẹp, Tô Ninh nhích sát vào người Tiêu Ý Hàn, nghĩ đến tương lai mặc kệ còn bao nhiêu khó khăn phải đối mặt, đều có người yêu ở cạnh bên người trong lòng cô liền tràn ngập hy vọng.

Ta tưởng rằng tình yêu của hai phụ nữ là rất mong manh, không đương đầu được sóng gió, cho nên đến giờ vẫn không thực tin tưởng.

Thẳng đến giờ khắc này ta mới hiểu được, chỉ cần hai người yêu nhau chân thành bên nhau, dù cho cả thế giới có phản đối thì cũng không sao.

Chỉ cần có tình yêu, hết thảy vấn đề đều không là gì cả.

Tô Ninh kéo thị trưởng đi về khách sạn, cô biết đêm nay cô sẽ chính thức trở thành nữ nhân của thị trưởng, cho dù hiện tại người nhà họ Tiêu còn không chân chính thừa nhận cô, nhưng cô tin tưởng tình yêu của cả hai sẽ làm động tâm được những người thương yêu các nàng….

Hoàn


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Insane